Không một mảnh vải
“Xin vui lòng cởi đồ ra”. BS Peterson nói sau khi ghi tên tôi vào cuốn sổ. Ông quay người về phía tôi và nhìn chăm chú. Đó là một người đàn ông với thân hình cân đối, độ 40 tuổi, da ngâm ngâm, tóc nâu và khuôn mặt hơi vuông. “Bạn cô đã kể cho tôi nghe những khó khăn của cô” BS tiếp “và bây giờ tôi sẽ khám bệnh của cô theo như thường lệ, xin vui lòng cởi hết quần áo ra”. Tôi đứng dậy và cởi giày, vớ, áo quần rồi đến nịt vú và quần lót… trong lúc ông tiếp tục theo dõi từng động tác của tôi. Tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng khi đứng trần truồng, trơ trẽn trước mặt ông. “Quay lưng lại” Tôi quay lưng lại theo lệnh của ông. BS Peterson tháo kiến, rời ghế đến gần tôi...