Thăm mợ
Tôi đứng trước căn nhà gỗ nhỏ im lặng nhìn những đỉnh núi nhấp nhô trải dài tít xa xăm, sau đó vươn vai hít một hơi dài khoan khoái, trong lòng thầm cảm thán… “Thật đẹp! Thật hùng vĩ làm sao!” Đây là quê gốc của tôi, một bản nhỏ trên những dãy núi cao, dọc quanh một con suối men theo triền núi đổ xuôi xuống hạ lưu. Muốn vào bản chỉ có duy nhất một con đường đất gập ghềnh men theo sườn núi lên mà thôi. Dân cư ở đây thưa thớt, chỉ có hơn trăm nóc nhà, đa phần là dân tộc thiểu số, đói nghèo và lạc hậu, nên người ta bỏ xứ mà đi hết cả, bố mẹ tôi ngày xưa cũng vậy. Lần này tôi quay về đây là để phụ giúp nhà cậu mợ tôi thua hoạch mùa màng, tiện thể...